Lãnh đạo bị thổi phồng quá mức?

Các phong cách quản lý vẫn như năm 1700. Nhưng thế giới đang thay đổi nhanh chóng, và bộ máy quản lý cũng cần bắt kịp xu hướng

tam quan trong cua lanh dao
4 views

Các phong cách quản lý dường như không thay đổi nhiều kể từ cuối những năm 1700. Nhưng thế giới đang thay đổi nhanh chóng, và bộ máy quản lý cũng cần bắt kịp xu hướng. Trong môi trường làm việc ngày nay, khái niệm “lãnh đạo” dường như đang bị lạm dụng. Lãnh đạo truyền thống sẽ không còn đủ sức vực dậy một công ty hay định hình làn sóng phát triển mới. Xây dựng văn hóa doanh nghiệp giờ đây là một trách nhiệm được chia sẻ.

Kyle Buckett và Chris Mefford

Phần dưới đây Trích từ cuốn “Leadership is Overrated”, mời các bạn đọc cho vui


Thật dễ để đổ lỗi cho người đứng đầu. Ai cũng thích “ném đá” vào các nhân vật có quyền lực, vậy tại sao phải quan tâm đến những lời phàn nàn như vậy? Quá trình phát triển năng lực cho các nhà lãnh đạo thường tập trung vào việc hoàn thiện cá nhân, chứ không phải cả tập thể. Tất cả những khóa đào tạo, giáo dục và hội thảo mà chúng ta đã thực hiện chỉ tạo ra hàng loạt các cá nhân độc đoán, tự coi mình là “vị cứu tinh”. Họ không tự đạt được điều này; chính chúng ta đã góp phần tạo nên họ. Theo mô hình cũ, cả nhóm tồn tại, ít nhất là trong tâm trí của người lãnh đạo, để giúp sếp thăng tiến, tăng năng suất, tối đa hóa lợi nhuận – và trên hết là khiến người lãnh đạo trông thật ngầu.

Jim Clifton, chủ tịch kiêm giám đốc điều hành của Gallup và là tác giả của cuốn sách “The Coming Jobs War” (Cuộc chiến việc làm sắp tới), đã viết: “Điều mà cả thế giới mong muốn là một công việc tốt, và chúng ta đang thất bại trong việc cung cấp điều đó… Điều này đồng nghĩa với sự thất bại của nỗ lực phát triển con người. Phần lớn [các cá nhân] đến nơi làm việc với sự nhiệt tình lớn, nhưng chính các thủ tục quản lý cũ kỹ – các biểu mẫu, lỗ hổng và đánh giá hàng năm – bào mòn sức sống của họ.” Phong cách quản lý, hầu như không thay đổi kể từ cuối những năm 1700, cần phải phát triển theo xu hướng kinh doanh. Thế giới công việc đang thay đổi nhanh chóng, và giới quản lý cũng cần phải nắm bắt xu thế đó.

Một nhà lãnh đạo thực thụ không đơn giản là sở hữu một cái chức danh hào nhoáng và chỉ biết hoàn thành vai trò của mình. Lãnh đạo là một trách nhiệm được chia sẻ giữa mọi thành viên, đòi hỏi họ phải làm việc cùng với những người phù hợp để xác định điểm mạnh và phát triển những điểm mạnh đó vì lợi ích của tổ chức. Làm tốt công việc này đòi hỏi rất nhiều tâm huyết, đó là một trong những lý do tại sao nhiều “sếp” làm việc kém hiệu quả.

Chỉ tay năm ngón và ra lệnh cho mọi người làm gì sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc tự mình làm mẫu. Tuy nhiên, cách làm thứ hai mới chính xác là những gì chúng ta đang thiếu hiện nay. Đáng buồn thay, câu trả lời có thể sẽ không đến từ những người đứng đầu. Nó có khả năng sẽ đến từ đội ngũ nhân viên cấp trung, hoặc thậm chí cấp thấp. Chúng ta đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng thực sự về năng lực lãnh đạo. Rất ít người sẵn sàng đối đầu với các thói quen văn hóa coi trọng tính cá nhân thái quá. Và không có lời khuyên nào từ các tác giả sách bán chạy hay các chuyên gia hàng đầu về lãnh đạo có thể giải quyết được vấn đề này.

Những gì chúng ta đang làm đơn giản là không hiệu quả. Thời đại tôn vinh người lãnh đạo để làm cho cả tập thể tốt hơn, từ đó cải thiện cả công ty, đã qua rồi. Sự thay đổi sẽ không còn chỉ đến từ phía cấp trên. Nó sẽ đến từ bạn và tôi, ngay tại đây và bây giờ, ở bất cứ vị trí nào mà chúng ta đang nắm giữ. Nhưng trước tiên, chúng ta phải đánh giá thiệt hại. Bằng cách đào tạo người lãnh đạo trở thành một dạng siêu anh hùng, chúng ta đã khiến toàn bộ lực lượng lao động trên toàn thế giới cảm thấy thất vọng. Nói thẳng ra, lãnh đạo truyền thống đã bị thổi phồng quá mức, thậm chí là một thất bại hoàn toàn.

Những ông sếp tồi cần phải ra đi, và cách để thay thế họ là trở thành những người ưu việt hơn những gì chúng ta từng khao khát hướng tới.

Đánh giá

BÀI LIÊN QUAN