Dịch giả: Huỳnh Lý – Vũ Đình Liên
Giới thiệu vở kịch Andromache (Ăng-Dro-Mac) của Racine
Vở kịch “Andromache” (“Andromaque” trong tiếng Pháp) được viết bởi Jean Racine vào năm 1667 là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông. Đây là một bức tranh bi thảm về tình yêu không được toại nguyện, lòng trung thành và sự phản bội, đề tài được lấy cảm hứng từ các tác phẩm Iliad của Hy Lạp cổ đại, mô tả cuộc chiến giữa liên minh các thành quốc Hy Lạp vây đánh thành Troy.
Nội dung kịch xoay quanh mối quan hệ phức tạp giữa bốn nhân vật chính:
- Andromache, vợ của Hector – một vị tướng đã tử trận của thành Troy;
- Pyrrhus, vua Epirus, người chiếm đoạt Andromache sau khi Troy thất thủ;
- Orestes, con của vua Agamemnon, thống soái phe liên quân Hy Lạp. Chàng từ lâu đã si mê Andromache
- Hermione, hôn thê Pyrrhus nhưng lại bị bỏ rơi vì sự xuất hiện của Andromache.
Trong tác phẩm, Racine mô tả sự xung đột giữa lòng trung thành của Andromache với Hector quá cố, và sự áp đặt của Pyrrhus. Hermione và Orestes cũng phải đối mặt với những khao khát tình yêu và lòng dụcc không thể kiểm soát. Cả bốn nhân vật đều bị mắc kẹt trong một mối quan hệ tình cảm rối ren, dẫn đến một kết cục bi thảm.
Racine đã sử dụng ngôn ngữ mượt mà, giàu cảm xúc và tinh tế để tạo ra một tác phẩm kịch bi thảm đầy sức mạnh, phản ánh sự phức tạp của con người và tình yêu. Vở kịch “Andromache” được coi là một tác phẩm kinh điển của văn học Pháp và vẫn được biểu diễn nhiều lần cho đến ngày nay.
Mua trọn bộ bản dịch: 150.000đ (bản đẹp, định dạng word + pdf)
Call/Zalo: 0968017897
Nhân vật
Pyrrhus: Con Asin, vua xứ Epithopia
Orestes: Con Agamemnon
Pylades: Bạn của Orestes
Andromache: Vợ góa của Hector, tù binh nô lệ của Pyrrhus
Hermione: Con gái Hellen, đã hứa hôn với Pyrrhus
Cleone: Người tâm phúc của Andromache
Cephisa: Người tâm phúc của Andromache
Phoenix: Sư phó của Pyrrhus, trước là sư phó của Asin
Sự việc xảy ra tại một căn phòng trong cung điện của Pyrrhus, thành Buthrotes, xứ Epirus.
Hồi thứ nhất
Cảnh 1
Orestes, Pylades
ORESTES
Đúng! Ta đã gặp lại người bạn thủy chung này
Ắt đời ta khác trước sắp đổi thay
Khi dun dủi chúng ta nơi đây gặp gỡ
Thần vận mệnh như đã dịu một phần cơn phẫn nợ.
Nơi bờ bến Epirus khắc nghiệt, có ai hay
Mới đặt chân lên đã thấy anh đây?
Hỡi người bạn sáu tháng trời cách biệt
Ai xui lại gặp nhau giữa cung đình Pyrrhus
PYLADES
Cảm tạ ơn trời luôn cản bước tôi
Như không muốn cho tôi trở về quê nên gây trở ngại
Từ hôm rủi ro sóng cuồng gió dại
Xô thuyền bè chúng ta tản lạc giữa biển khơi
Thui thủi tha hương biết bao phen tôi lo lắng
Tuôn nước mắt thương anh chịu vô vàn cay đắng
Lòng luôn e bạn lại gặp tai ương
Mà không được cùng nhau chia thảm sẻ thương!
Tôi ngại nhất mối u hoài thầm lặng
Đã vây phủ tâm hồn anh quá dai dẳng.
Nơm nớp lo tai quái ông trời già
Ban cho anh cái chết anh hằng mong mỏi thiết tha.
Nhưng trước mắt tôi rõ ràng là vương tử!
Tôi bạo dạn
Nghĩ rằng anh đến Epirus theo gió lành của thời vận!
Đoàn tùy tùng kia với nghi trượng huy hoàng
Đâu phải của người đau buồn muốn lánh cõi dương gian.
ORESTES
Than ôi! Ai hay biết gì về số kiếp đa đoan?
Chỉ biết tình yêu đưa tôi đến đây tìm một người gỗ đá.
Số sẽ định, không để ai hay được cả.
Đi thế này là vào cửa tử hay cửa sinh?
PYLADES
Sao lòng anh quen nô lệ ái tình
Cho đến việc tử sinh cũng phó mặc tình yêu định đoạt
Phải bùa phép sao, mà những khổ đau xưa, anh quên hết
Để lại buộc mình vào xiềng xích của tình yêu?
Hay anh nghĩ ở Sparta, lòng Hermione không xiêu
Đến Epirus chí kiên trinh của nàng sẽ đổ?
Cầu khẩn không xong, anh đã từng tủi hổ,
Căm giận nàng, không hề nhắc đến với tôi.
Anh dối tôi sao?
ORESTES
Tôi tự dối cả tôi thôi!
Yêu mến nhau, xin anh đừng trách oán
Người bạn chưa bao giờ giấu anh một điều bí ẩn!
Mối tình tôi bạn thấy tự lúc ban đầu,
Khi mmm vì ơn nhà hứa gả con cho ppp
Người đã vì gia đình vương trả thù, rửa nhục
Bạn từng thấy tôi tuyệt vọng, tôi khổ đau
Lê mối hận lòng khắp bờ kia bến nọ.
Tôi ái ngại thấy trong cảnh lưu ly oan khổ
Bạn cứ dấn bước theo tôi cùng biển cuối trời.
Luôn ngăn ngừa cơn cuồng loan chực sục sôi
Và, ngày lại ngày cứu tôi thoát khỏi chính tay tôi.
Nhưng rồi nghĩ trong khi lòng tôi bồi hồi, day dứt,
Sắc thắm hương thơm Hermione đem phô cùng Pyrrhus
Thì cơn cuồng phẫn dâng cao anh đã thấy rồi:
Giận muốn quên nàng để đáp trả việc rẫy ruồng tôi.
Người ta tin, tôi cũng tin tôi tất thắng.
Những giờ phút say sưa, tôi cho là say thù hận.
Rủa nguyền ghẻ lạnh, khinh miệt dung nhan.
Tôi kiêu căng thách thức đôi mắt nàng,
Và tưởng đã dập tắt tình yêu như thế đấy.
Tôi đến Hy Lạp tinh thần dường như như thái.
Thấy các vương công xao xuyến họp ở đây:
Có lẽ tai ương chỉ sắp gieo xuống đất nước này?
Tôi vội đến, tưởng sắp được lo toan những điều trọng yếu.
Trong vũ công tìm lẽ sống quang vinh,
Rồi máu anh hùng hâm nóng tuổi xanh
Sẽ gội sạch yêu đương trong tim yếu.
Nhưng số kiếp tôi trớ trêu đến phải chịu!
Nó đưa tôi vào cạm bẫy tôi muốn tránh xa.
Tôi nghe bốn bên người ta đe dọa Epirus,
Toàn Hy Lạp xôn xao lời dị nghị:
Người ta trách Pirrhus quên tổ tông và lời giao kỷ
Nuôi trong cung kẻ thù địch của nười Hy:
Con Hector, Astyanax đứa trẻ mồ côi
Giọt máu rơi của một vương tộc bị chôn vùi
Tôi nghe nói, để cứu con khỏi chết
Andromache đã đánh lừa tướng Ulysses:
Viên trí tướng kia giật một đứa bé trá hình
Trong tay nàng, đưa đến chỗ hy sinh.
Họ lại nói về kiều diễm của Hermion không làm vua Epirus yêu dấu,
Người tình địch của hôi hiến trái tim và ngôi báu
Cho ai kia… Menelaus chưa tin, nhưng cũng buồn rầu
Vì lương duyên con trì hoãn quá lâu.
Lòng vương càng băn khoăn, càng lo nghĩ
Thì lòng tôi càng âm thầm hoan hỉ,
Tôi đắc thắng, nhưng lúc đầu cứ lầm tin
Mình hân hoan chỉ vì thỏa dạ căm hờn.
Nhưng rồi hình ảnh kẻ bạc tình trong tim tôi trở lại.
Tôi cảm thấy lửa lòng còn âm ỉ cháy
Mà hờn căm sắp đứt mạch rồi.
Nói đúng hơn: tôi vẫn yêu mãi không thôi.
Tôi vận động để được làm người thương thuyết.
Vượt biển cả đi tìm Pyrrhus
Tôi đến đây để thử giành với nhà vua
Thằng bé con làm bao nhiêu vương quốc âu lo.
Nhưng sung sướng biết bao nếu hăng say tranh chấp
Mà giật được Hermione, chứ không phải Astyanax
Với ngọn lửa tình bốc mạnh hơn xưa,
Bạn chớ mong có nguy nan nào làm tôi bối rồi.
Cố gắng bao nhiêu tôi vẫn không chống nổi,
Nhắm mắt đành cho số kiếp đẩy đửa…
Tôi yêu, nên đến để làm xiêu lòng công chúa.
Hay cướp nàng đi, hoặc chết ngay tại chỗ.
Anh biết Pyrrhus, thử đoán xem vương xử sự thế nào?
Trong triều đình và trong lòng vương diễn biến ra sao?
Hermione của tôi còn quyện được lòng vương không nhỉ?
Liệu vương có trao trả cho tôi viên ngọc quý?
Các vở kịch khác:
Tây Sương Ký bản dịch tiếng Việt
Romeo và Juliet bản dịch
Hamlet bản dịch
Mua trọn bộ bản dịch: 150.000đ (bản đẹp, định dạng word + pdf)
Call/Zalo: 0968017897