Góc thiền – Không được một tấc

Ma Trí

Tỳ kheo Huyền Cơ ở chùa Tĩnh Cư thường tham thiền trong thạch động trên núi Đại Nhật. Một hôm, Huyền Cơ nghĩ: Pháp tính sâu xa huyền diệu thì ra không có tương lai khứ, ta chán ghét sự ồn ào hướng về tĩnh lặng như vậy, chính là người thông đạt pháp tính rồi.

Vì thế, Huyền Cơ đi tìm sư Tuyết Phong. Sư Tuyết Phong hỏi: Từ nơi nào đến đây? Huyền Cơ đáp: Núi Đại Nhật (nghĩa là mặt trời lớn).

Sư Tuyết Phong chơi chữ. Mặt trời lên chưa? Huyền Cơ không chịu thua: Nếu mặt trời lên đã làm tan tuyết rồi. Sư Tuyết Phong thấy Huyền Cơ đối đáp bất phàm, bèn hỏi: Ngươi tên gì?

Huyền Cơ đáp: Huyền Cơ (cũng có nghĩa là cái khung dệt).

Sư Tuyết Phong: Một ngày có thể kéo được bao nhiêu sợi?

Huyền Cơ: Không được một tấc! Tin Khi Huyền Cơ chào quay đi, được mấy bước, Tuyết Phong nói: Áo của người quét dưới đất

Huyền Cơ nghe vậy quay lại nhìn. Tuyết Phong cười ha hả nói: Đúng là không được một tấc!

Người ta nói:

Qua cuộc đối thoại của Huyền Cơ và Tuyết Phong, có thể thấy cảnh giới khác nhau của Thiền. Lời của Huyền Cơ chỉ là sự đối đáp nhanh nhạy, không phải Thiền; trong khi đó, câu “Đúng là không được một tấc của sư Tuyết Phong mới chính là Thiền cơ.

Đánh giá