Hãy cẩn thận khi sử dụng trạng từ tiếng Anh, vì dùng không khéo sẽ bị thừa, hoặc làm mất chất động từ.
Tác giả bộ truyện “những cuộc phiêu lưu của Tom Swift” dành cho thiếu niên rất thích dùng dấu chấm cảm và trạng từ. Chúng ta hãy xem thử một đoạn văn ngắn trong mẩu truyện Tom Swift and His Great Searchlight:
Look!” suddenly exclaimed Ned. “There’s the agent now! … I’m going to speak to him!” impulsively declared Ned.
Dấu chấm cảm (!) sau từ Look là đủ để tạo phấn khích cho độc giả trẻ rồi, nhưng tác giả còn thêm vào trạng từ suddently và động từ exclaimed cho chắc. Hết lần này tới lần khác, tác giả bộ sách này rất hay dùng trạng ngữ, không phải để bổ nghĩa cho động từ, mà là để nhấn mạnh hơn ý nghĩa của động từ. Nhưng cách làm như vậy rất thừa thãi, và nó tạo thành một kiểu văn được gọi là Tom Swiftie, tức là kiểu văn dùng trạng từ một cách bừa bãi và dư thừa.
“I’m an artist,” he said easily.
“I need some pizza now,” he said crustily.
“I’m in the Venus de Milo,” she said disarmingly.
Chúng ta biết rằng trạng từ khi dùng chuẩn xác sẽ thêm gia vị cho động từ hoặc tính từ. Còn nếu dùng không khéo thì chúng sẽ lặp lại ý nghĩa đã có sẵn trong động từ mà nó bổ nghĩa.
• “The blast completely destroyed the church office.”
• “The cheerleader gyrated wildly before the screaming fans.”
• “The accident totally severed the boy’s arm.”
• “The spy peered furtively through the bushes.
Ta thử bỏ hết các trạng từ trong những câu này đi xem sao:
• The blast destroyed the church office.
• The cheerleader gyrated before the screaming fans.
• The accident severed the boy’s arm.
• The spy peered through the bushes.
Rõ ràng khi bỏ những trạng từ dư thừa đi câu văn sẽ ngắn gọn hơn, trực tiếp hơn, và mạnh mẽ hơn.
Meyer Berger là một trong những nhà báo tài năng nhất từng làm việc cho tờ The New York Times. Một trong những bài báo cuối cùng của ông mô tả sự chăm sóc của một nghệ sị violon mà ông nhận được khi nằm viện trong một bệnh viện Công Giáo:
The staff talked with Sister Mary Fintan, who (in) charge of the hospital. With her consent, they brought the old violin to Room 203. It had not been played for years, but Laurence Stroetz groped for it. His long white fingers stroked it. He tuned it, with some effort, and tightened the old bow. He lifted it to his chin and the lion’s mane came down.
Sử dụng những động từ chính xác và không cần tới trạng từ chính là phong cách của Berger. Như người đàn ông chơi bản “Ave Maria…”
Black-clad and white-clad nuns moved lips in silent prayer. They choked up. The long years on the Bowery had not stolen Laurence Stroetz’s touch. Blindness made his fingers stumble down to the violin bridge, but they recovered. The music died and the audience pattered applause. The old violinist bowed and his sunken cheeks creased in a smile.
Bạn thấy đó, câu the audience pattered applause hay hơn rất nhiều nếu nói applauded politely.
Sử dụng trạng ngữ một cách tùy tiện cho thấy bạn là tay viết kém. Nhưng ngay cả người viết giỏi cũng có thể phạm lỗi này. John Updike viết một bài luận chỉ một paragraph nói về vẻ đẹp của bia rượu. Ông mô tả bọt bia “foamed eagerly in the exultation of release.” Câu văn này từ eagerly không ổn lắm. Nó làm ngăn cách giữa động từ foamed và danh từ rất hay exultation.
Vậy nên, trạng từ thì hay đó, nhưng hãy dùng hạn chế thôi.
Các quy tắc khác