Macbeth | Hồi I – Shakespeare – bản dịch tiếng Việt

macbeth bản tiếng việt

Người dịch: Kim Lưu (Nhóm dịch thuật Lightway)

Có thể đọc bản tiếng Anh tại đây

✥Mua trọn bộ bản dịch 5 hồi vở kịch này: 150.000
✥Mua combo bản dịch 9 bộ kịch nổi tiếng nhất của Shakespeare: 300.000đ (Hamlet, Romeo & Juliet, Macbeth, King Lear, Antony and Cleopatra, Julius Ceasar, Giấc Mộng Đêm Hè, Đêm Thứ Mười Hai, và Người Lái Buôn Thành Venice)
☎Call/zalo: 0968017897

CÁC NHÂN VẬT TRONG VỞ KỊCH MACBETH

DUNCAN: Vua xứ Scotland

MALCOM, DONABAIN: các hoàng tử

MACBETH, BANQUO: các tướng trong quân đội nhà vua

MACDUFF, LENNOX, ROSS, MENTEITH, ANGUS, CAITHNESS: giới quý tộc Scotland

PHU NHÂN MACBETH, PHU NHÂN MACDUFF, Hầu gái phu nhân Macbeth

HECATE: Nữ thần tà giáo

Ba mụ phù thủy

FLEANCE: Con trai Banquo

SIWARD: Bá tước xứ Northumberland, tướng lĩnh quân lực Anh

SIWARD con: con trai Siward

SEYTON: một sĩ quan hầu cận Macbeth

BOY: Con trai Macduff

Một bác sĩ người Anh, một bác sĩ người Scotland, một người gác cổng, một lão già, những hồn ma, các lãnh chúa, quý ông, sĩ quan, binh linh, sát thủ, tôi tớ, bưu công.

Bối cảnh: xứ Scotland, Anh

Thời gian: Thế kỷ thứ 11

✥Mua trọn bộ bản dịch Macbeth: 200.000
✥Mua combo 5 bản dịch 5 bộ kịch Shakespeare: 300.000đ (Hamlet, Romeo & Juliet, Macbeth, King Lear, Antony and Cleopatra)
☎Call/zalo: 0968017897

HỒI I

CẢNH 1 – NƠI ĐỒNG HOANG

Sấm chớp, các phù thủy xuất hiện

PHÙ THỦY 1: Khi nào chúng ta sẽ lại hội ngộ. Trong tiếng sấm, trong ánh chớp hay trong màn mưa?

PHÙ THỦY 2: Khi cảnh chiến loạn chấm dứt, và trận chiến đến hồi phân thắng bại.

PHÙ THỦY 3: Đó là lúc trước khi mặt trời lặn

PHÙ THỦY 1: Nơi nào?

PHÙ THỦY 2: Trên đồng hoang

PHÙ THỦY 3: Nơi đó ba chúng ta sẽ diện kiến Macbeth.

PHÙ THỦY 1: Ta đến đây, Graymalkin!

PHÙ THỦY 2: Paddock đang gọi.

PHÙ THỦY 3: Ta đến ngay.

Đồng thanh: Hay là dở, dở là hay

Xuyên làn sương khói lượn bay nhẹ nhàng

CẢNH 2 – MỘT DOANH TRẠI GẦN TRẤN FORRES

Kèn hiệu, Vua Duncan, Malcom, Donalbain, Lennox xuất hiện, bắt gặp một viên đội trưởng đang bị thương

DUNCAN: Kẻ đang bị thương kia là ai. Cơ hồ hắn có thể thuật lại tình hình cuộc nổi loạn.

MALCOM: Đây hình như là một viên đội trưởng đã xả thân chiến đấu giúp tôi thoát tay kẻ địch. Chào người anh em dũng cảm. Mau tâu đức vua tình hình chiến sự lúc người rời đi.

Đội trưởng: Giữa lúc gay cấn, khi đôi bên như hai tay bơi kiệt sức, giằng co chém giết đến nỗi lưỡng bại câu thương, thì tên Macdonwald tàn bạo, đúng phường gian tặc, vì sự hung ác của tạo hóa ngập tràn trên hắn, đã được binh lính và quân đánh thuê từ Quần đảo phía tây kéo đến chi viện.

Và vận số, như một con điếm, đã mỉm cười với hắn.

Nhưng có đáng là gì. Vì Macbeth, xứng danh anh dũng, nhổ toẹt vào vận số. Như một Chiến thần, chàng vung thanh gươm ngùn ngụt máu tanh mở đường máu xông thẳng đến trước mặt tên súc sinh ấy. Không chút chần chừ chàng xẻ một đường chẻ đôi thân thể hắn, và bêu đầu trước toàn quân.

DUNCAN: Ôi đứa em dũng cảm, không hổ danh bậc đại trượng phu.

Đội trưởng: Thế nhưng như lúc mặt trời đang tỏa sáng rạng ngời thì bão giông ùn ùn kéo đến. Trong khoảnh khắc đang hân hoan thắng lợi ấy thì tai họa từ đâu ập tới. Này tiểu nhân xin tâu lại với đức vua: Chẳng bao lâu sau khi vị Chiến thần thực thi công lý, đánh cho bọn Ailen phải chạy tháo thân, thì vua xứ Nauy, một tên đục nước béo cò, với vũ khí tinh tươm và lính tráng khỏe mạnh, lại dấy lên một cuộc tấn công mới.

DUNCAN: Chuyện đó có làm cho các tướng lãnh của ta, Macbeth và Banquo, kinh hãi không?

Đội trưởng: Vâng! Khác gì chuột sóc dọa dẫm diều hâu và thỏ rừng trêu ngươi sư tử. Tiểu nhân xin cứ sự thật mà tâu rằng: Họ như những khẩu đại bác lên hai lần đạn công phá quân thù. Họ tàn sát hăng say cứ như thể muốn dựng thêm một ngọn đồi Golgotha nữa. Tiếc rằng tiểu nhân đã thụ thương cần được cứu giúp.

DUNCAN. Vết thương cũng như lời tâu của ngươi rất đáng được tưởng thưởng. Mau đưa người đi chữa trị.

Đội trưởng được đám hầu cận đưa vào

Ai đến kia.

MALCOM: Là ngài Ross, vị lãnh chúa đáng kính.

LENNOX: Ánh mắt ngài ta trông thật gấp gáp, dường như có điều khẩn thiết cần tâu.

ROSS: Đức vua vạn phúc!

DUNCAN: Kìa ái khanh, ngươi từ đâu đến?

ROSS: Từ xứ Fife tâu bệ hạ, nơi cờ phướn bọn Nauy bay rợp trời khiến dân ta khiếp vía. Quân Nauy, với số lượng khủng khiếp, lại được tên bội phản bất trung nhất là lãnh chúa Cawdor hậu thuẫn khơi mào một trận chiến đẫm máu. Đến khi phu quân của thần Bellona ra nghênh chiến với chúng, tiêu diệt phường phản loạn từng tên từng tên một, đập tan sĩ khí của chúng. Cuối cùng, chiến thắng đã về phe ta.

DUNCAN: Thật là tin mừng trọng đại!

ROSS: Giờ đây tên Swenc, vua nước Nauy đang nài xin đình chiến. Nhưng trừ khi hắn chịu chuốc 10.000 dollar cho đảo Inchcome chúng ta, bằng không hắn đừng hòng chôn cất binh lính mình.

DUNCAN: Riêng tên lãnh chúa Cawdor phản phúc, hãy đi tuyên án tử cho hắn, và lấy danh hiệu của hắn mà sắc phong cho Macbeth.

ROSS: Thần xin làm ngay.

DUNCAN: Những gì hắn đánh mất sẽ thuộc về Macbeth cao quý.

Khép màn

CẢNH 3 – NƠI ĐỒNG HOANG, GẦN TRẤN FORREST

Sấm chớp, ba phù thủy xuất hiện

PHÙ THỦY 1: Này em, em đã đi đâu?

PHÙ THỦY 2: Sát tế!

PHÙ THỦY 3: Còn chị, chị đã đi đâu?

PHÙ THỦY 1: Vợ một tên thủy thủ giấu hạt dẻ trong áo; nó nhai tóp tép, tóp tép, tóp tép; ‘Cho ta’, chị nói.

‘Xéo đi đồ phù thủy.’ Con ranh ấy quát. Chồng nó, là thuyền trưởng tàu Tiger, đã khởi hành đến thành Aleppo.

Ta định sẽ cưới rá thần

Một mình vượt biển âm thầm bám theo

Và rồi như chuột không đuôi

Gặm cho tan nát con thuyền nó ra.

PHÙ THỦY 2: Em sẽ trổi gió lên giúp chị.

PHÙ THUỶ 1: Tử tế lắm em gái yêu quý.

PHÙ THỦY 1: Còn ta nắm hết gió trên trời

Hải trình chúng qua, bến bờ chúng tới

Đều do ta sai khiến một lời

Sức lực hắn ta đây vắt cạn

Như cỏ khô đến lúc mục tan

Và ngày đêm hắn đừng mong chợp mắt

Ta sẽ ếm lời nguyền bất hạnh

Tám mươi mốt lần bảy đêm mệt nhọc

Hắn sẽ kiệt quệ, rã rời, than khóc,

Thuyền của hắn ta chẳng nhấn chìm,

Nhưng sẽ dìm trong cơn khốn quẫn.

Hãy xem ta có gì đây.

PHÙ THỦY 2: Đâu nào cho em xem

PHÙ THỦY 1: Ngón tay của một tên lái tàu

Đang về nhà thì bị ta đánh đắm.

Nổi trống trong cánh gà

PHÙ THỦY 3: Có tiếng trống. Macbeth đến.

ĐỒNG THANH:

Chúng ta là phù thủy thần thông

Kẻ du hành qua biển sâu đất rộng

Nào vòng quanh ta đi vòng quanh

Em ba vòng ta cũng ba vòng

Lại ba vòng cho đủ chín vòng

Và thế là phép thuật ta hiệu nghiệm

Macbeth và Banquo xuất hiện

MACBETH: Đúng là một ngày ảm đạm mà tươi đẹp làm sao!

BANQUO: Bao xa nữa mới tới Forres. Những kẻ ăn mặc luộm thuộm đến tàn tạ này là gì đây. Chúng ở trên mặt đất mà trông không giống cư dân của cõi trần. Các ngươi là loài gì, hay là thứ mà con người phải đề phòng? Hiểu ta nói không.

Các phù thủy đồng loạt đưa ngón tay lên đôi môi nhợt nhạt

Hẳn các ngươi là đàn bà, nhưng sao lại có râu thế kia?

MACBETH: Nói đi nếu có thể, là ai?

PHÙ THỦY 1: Tham kiến ngài, Macbeth, lãnh chúa xứ Glamis!

PHÙ THỦY 2: Tham kiến ngài, Macbeth, lãnh chúa xứ Cawdor!

PHÙ THỦY 3: Tham kiến ngài, Macbeth, sau này ngài sẽ là vua!

BANQUO: Thưa, sao ngài lại giật mình, và hoảng hốt trước những lời nghe chừng tốt đẹp kia. Nhân danh chân lý, các người là ma thật, hay chỉ tỏ ra thần bí như thế. Chiến hữu cao quý của ta đây được các người chào đón bằng lời tiên tri trọng đại rằng người sẽ đấng quân vương, khiến người phải chết lặng. Thế còn ta, nếu các người nhìn thấu những hạt giống gieo trong thời gian, biết hạt nào sẽ nảy mầm và hạt nào không, thì mau nói ta hay, ta sẽ không nài xin điềm lành cũng như không sợ hãi điềm dữ từ miệng các ngươi.

PHÙ THỦY 1: Xin chào ngài.

PHÙ THỦY 2: Xin chào ngài.

PHÙ THỦY 3: Xin chào ngài.

PHÙ THỦY 1: Sẽ vĩ đại hơn tuy không bằng Macbeth

PHÙ THỦY 2: Sẽ hạnh phúc hơn tuy không được viên mãn

PHÙ THỦY 3: Ngài sẽ chiếm được ngôi vua tuy không có mệnh đế vương. Vậy xin tham kiến ngài. Macbeth và Banquo.

PHÙ THỦY 1: Banquo, Macbeth, kính chào hai vị!

MACBETH: Khoan đã, hỡi những kẻ ăn nói mơ hồ, mau cho ta hay. Bởi cha ta là Sinel đã mất nên hiển nhiên ta là lãnh chúa Glamis; nhưng còn Cawdor, lãnh chúa Cawdor hẵng còn sống, một quý ngài giàu sang; về về chuyện làm vua cũng khó mà tin như chuyện lãnh chúa Cawdor. Bởi đâu mà các người có những ý tưởng lạ lùng ấy? Và sao lại chặn đường bọn ta giữa nơi đồng không mông quạnh này với những lời tiên đoán ấy. Mau nói, ta lệnh cho các ngươi.

Các phù thủy biến mất

BANQUO: Mặt đất sao lại đùn bọt như mặt nước thế kia. Còn bọn họ biến đi đâu rồi?

MACBETH: Thân xác chúng tan vào không khí, như hơi thở hòa quyện vào gió. Giá họ chịu ở lại.

BANQUO: Những thứ này lẽ nào là thật. Hay chúng ta đã ăn phải bả mà mất trí rồi.

MACBETH: Lũ trẻ con nhà anh rồi sẽ làm vua đấy

BANQUO: Anh mới là vua chứ

MACBETH: Và là lãnh chúa xứ Cawdor nữa, không phải sao.

BANQUO: Lời lẽ anh giống họ quá đấy. Ai đây?

ROSS và ANGUS xuất hiện

ROSS: Này Macbeth, Đức vua rất vui hay tin anh thắng trận. Và khi nghe biết những chiến tích của anh trong cuộc dẹp loạn thì ngài ngạc nhiên và hân hoan đến mức không biết nên xem chiến thắng này là của ngài hay là của anh. Lặng đi khi nghe thuật diễn biến trận mạc ngày hôm nay, Đức vua đã tỏ lòng dũng cảm của anh giữa hàng ngũ quân Nauy, chẳng chút khiếp sợ, coi nhẹ cái chết.

Tin thắng trận đổ về như mưa đá, mang theo vinh quang của anh trong cuộc chiến vệ quốc vĩ đại, buộc quân thù quy phục quân ta.

ANGUS: Chúng tôi mang đến anh lời khen thưởng của Đức vua, và đưa anh về diện kiến ngài nhận sắc phong.

ROSS: Nhưng niềm vinh dự trước hết, theo lệnh vua tôi phong chức Lãnh chúa xứ Cawdor. Chúc mừng anh, vị lãnh chúa đáng kính nhất.

BANQUO: Sao, lẽ nào đám phù thủy nói đúng!

MACBETH: Lãnh chúa xứ Cawdor còn đang sống. Lẽ nào lại mặc cho ta tấm áo đã có chủ.

ANGUS: Đúng là hắn còn sống. Nhưng với bản án tử nghiêm khắc chính đáng, mạng hắn sẽ mất. Dù hắn có thông đồng với quân Nauy hay không, hay chỉ bí mật hậu thuẫn cho quân phản loạn, hoặc cả hai, cái đấy ta không rõ, nhưng hắn đã dự vào việc phá hủy đất nước, mưu phản tổ quốc. Những việc ấy đã rõ và tội đổ lên đầu hắn.

MACBETH: (Nói thầm) Glamix, rồi lãnh chúa xứ Cawdor. Điều lớn lao nhất còn ở phía sau.

Nói với Ross và Angus

Đã khiến hai vị nhọc công

Nói với Banquo. Anh chẳng mong con cái mình sẽ làm vua đấy sao. Giờ ta được trao chức lãnh chúa Cawdor. Đám con anh dễ cũng có hy vọng đấy.

BANQUO: Nếu bọn họ đáng tin thì vương miện rồi sẽ đội lên đầu anh, tiếp sau chức lãnh chúa này. Nhưng trớ trêu thay, khi muốn gia hại chúng ta, các thế lực bóng tối thường mang đến những sự thật nửa vời để rồi đẩy chúng ta chìm sâu vào hậu quả.

Người anh em, ta cầu nguyện cho anh.

MACBETH: Nói thầm. Đã có hai điều thành sự thật, đó dường như là lời mở đầu hứa hẹn cho cái kết là ngôi vua.

Ta đội ơn các ngài.

Nói thầm. Lời tiên đoán thần bí này không tốt mà cũng chẳng phải xấu. Nếu xấu thì sao lại ứng nghiệm, vì ta đã là lãnh chúa xứ Cawdor. Còn nếu tốt sao nó khơi lên trong ta những hình ảnh kinh khủng khiến ta rợn tóc gáy và tim đập loạn xạ. Thật là vô lý! Nỗi sợ hãi hiện tại còn ít kinh khủng hơn những điều ta tưởng tượng. Đầu óc ta mơ hồ ý định mưu sát. Toàn thân ta bấn loạn trong những suy nghĩ điên rồ. Chẳng có gì ra cái gì nữa.

BANQUO: Xem kìa, anh sao mà đăm chiêu vậy.

MACBETH: Nói thầm. Nếu trời định ta làm vua, vương miện sẽ tự đội lên đầu ta thôi.

BANQUO: Vinh dự mới đến trên anh, như một tấm áo mới tinh, tuy chưa sự vừa văn những hãy cứ mặc đã.

MACBETH: Nói thầm. Cái gì đến sẽ đến, ngày tăm tối nhất cũng có lúc sẽ qua.

BANQUO: Macbeth đáng kính, chúng tôi đang đợi anh lên đường đây.

MACBETH: Xin thứ lỗi, nghĩ lại chuyện đã qua khiến tôi rối hết cả. Sự vất vả của các vị, thưa rằng, tôi sẽ ghi vào nơi mà mỗi ngày tôi đều lật ra đọc lại. Nào chúng ta đến chỗ Đức vua.

Hãy nghĩ tới những gì đã xảy ra, Banquo, rỗi rãi chúng ta sẽ bàn kỹ hơn.

BANQUO: Rất vui lòng!

MACBETH: Đi nào mọi người!

CẢNH IV – TRẤN FORES, TRONG HOÀNG CUNG

Thổi kèn hiệu, DUNCAN, MALCOLM, DONABAIN, LENNOX, và các tùy tùng xuất hiện

DUNCAN: Đã trảm tên lãnh chúa chưa? Và những kẻ đi thi hành án về rồi chứ?

MALCOLM: Họ còn chưa về. Nhưng con có nghe một kẻ về tâu lại, rằng tên lãnh chúa đã thật tình thú nhận tội mưu phản và nài xin bệ hạ rủ lòng thương xót mà đoái đến sự ăn năn của hắn. Chưa lúc nào trong đời mà hắn thành khẩn đến vậy. Hắn chết như một kẻ đã sớm coi nhẹ cái chết và sẵn sàng quang đi thứ mình yêu quý nhất.

DUNCAN: Trên đời vốn không có cách nào nhìn mặt mà biết được tâm tư kẻ khác. Hắn là một quý tộc mà ta vốn đặt trọn tin tưởng.

MACBETH, BANQUO, ROSS, và ANGUS xuất hiện

Ôi đứa em yêu quý!

Lòng ta giờ đây trĩu nặng bởi cái tội vô ơn. Vì công lao của em đã vượt xa đến mức ngay cả đôi cánh thần tốc nhất của sự ban thưởng cũng vô phương đuổi kịp. Giá mà công lao em không lớn đến vậy, để ta có thể chu toàn việc luận công ban thưởng! Vậy nên ta chỉ có thể nói rằng, em xứng đáng hơn tất cả những gì ta có thể ban.

MACBETH: Trung thành tận tụy là bổn phận của thần. Tự nó đã là phần thưởng. Chỉ mong bệ hạ chứng cho điều ấy. Nghĩa vụ của chúng thần là làm tôi mọi và con cái cho bệ hạ cùng tổ quốc, là những kẻ có trách nhiệm thực thi mọi việc cho đẹp lòng ngài.

DUNCAN: Lại đây nào!

Ta đã cưu mang ngươi, và dưỡng nuôi cho đến lúc trưởng thành. Banquo, ngươi xứng là bậc tôn quý, và không ai là không công nhận điều đó. Hãy để ta ôm ngươi vào lòng nào.

BANQUO: Nếu mà thuộc hạ có trưởng thành thật, thì thành quả đều thuộc về ngài.

DUNCAN: Những niềm vui tràn đầy đang múa trong ta, tạm hãy nhường chỗ cho một chút ưu tư. Này các con ta, các hoàng thân, các lãnh chúa, và mọi kẻ cận thần, ta báo cho chúng khanh biết rằng trưởng nam của ta đây, Malcolm, từ nay sẽ là hoàng tử xứ Cumberland, gánh vác non sông về sau; Nhưng vinh dự này không chỉ dành riêng cho con ta, nhưng là biểu hiện của sự cao quý, như tinh tú trên trời, sẽ tỏa sáng trên tất cả những ai xứng đáng.

Này Macbeth, chúng ta sẽ khởi hành đến trấn Inverness, đến đó sẽ làm khách của khanh.

MACBETH: Nghỉ ngơi cũng chính là lao động. Thần sẽ tự truyền tin và vợ thần sẽ hân hoan nhường nào khi hay bệ hạ giá lâm. Xin ngài dời bước.

DUNCAN: Tốt lắm ái khanh!

MACBETH: Nói thầm. Hoàng tử xứ Cumberland ư! Chướng ngại này hoặc ta phải vượt qua hoặc sẽ bị vấp ngã, vì nó ngáng đường ta. Ôi các vì tinh tú, xin giấu ngọn lửa các ngươi đi, đừng rọi lên những ước muốn đen tối và xấu xa của ta. Con mắt đã ra hiệu với bàn tay; Vậy cứ thế đi, điều mà con mắt sợ phải trông thấy sẽ được thực hiện.

DUNCAN: Quả thật, Banquo, hắn rất dũng mãnh. Và trong ý tứ của hắn ta hiểu được hắn định mở tiệc đón ta đây. Mau đi theo, bọn họ sẽ sắm sửa để nghênh tiếp chúng ta. Hắn thật là một cận thần có một không hai.

Kèn hiệu, khép màn

CẢNH V

Trấn Inverness. Tại phủ Macbeth

Phu nhân Macbeth xuất hiện, đọc một bức thư

PHU NHÂN: Ta gặp họ hôm thắng trận, và biết ngay rằng trong họ có những tri thức mà không kẻ phàm nào biết được. Nhưng khi ta định hỏi họ cho rõ thêm thì họ hóa thành làn khí tan đi mất. Trong khi ta còn mải đứng suy nghĩ thì kìa có mấy sứ giả do nhà vua phái đến. Họ chào ta rằng: “Thưa lãnh chúa xứ Cawdor.” Các chị em phù thủy trước đó cũng chào ta bằng chính danh hiệu này. Và còn tiết lộ tương lai sắp tới rằng: “Thưa ngài, ngài sẽ là vua!” Ta nghĩ tốt nhất phải biên thư ngay cho nàng, người bạn đời yêu dấu của ta, để nàng hay điều lớn lao đã được sắp sẵn mà hai ta sẽ cùng chung hưởng. Hãy giữ kín điều này trong tim, tạm biệt nàng.

Chàng vốn là lãnh chúa xứ Glamis, giờ lại thêm xứ Cawdor, rồi sẽ là điều mà chàng được tiên báo. Nhưng ta sợ rằng bản tính chàng, vốn chứa chan sự tử tế, sẽ ngăn chàng tìm ra lối đi ngắn nhất. Chàng muốn trở nên vĩ đại, tham vọng cũng không phải nhỏ, nhưng lại thiếu sự nhẫn tâm cần thiết. Chàng thường đoạt lấy điều mình muốn trong danh dự. Chàng không giở trò phản trắc nhưng cũng là kẻ sẽ bất chấp tất cả để đạt được điều mình muốn. Và giờ đây thứ mà chàng muốn kêu lên rằng: “Để có tôi anh làm như vầy như vầy”. Và có thể chàng sẽ sợ phải làm nó hơn là từ bỏ nó. Chàng ơi là chàng, giá như thiếp có thể chuốc vào tai chàng tâm tư của mình. Thiếp sẽ dùng miệng lưỡi không biết sợ hãi này để dẹp hết những gì ngăn chàng khỏi vương miện mà số phận và những lời tiên tri dường như đã đội lên đầu chàng.

Một sứ giá xuất hiện

Có chuyện gì?

Sứ giả: Tối nay nhà vua sẽ đến đây, thưa lệnh bà.

Phu nhân: Ngươi điên hay sao mà nói thế! Chẳng phải chủ ngươi đang ở cùng nhà vua sao. Bằng không thì chàng đã báo trong thư để ta chuẩn bị.

Sứ giả. Thưa lệnh bà nói phải. Lãnh chúa cũng đang cùng về. Tay truyền tin đã hỏa tốc chạy về đây trước để kịp báo tin này.

Phu nhân: Cho ngươi lui. Ngươi làm tốt lắm.

Sứ giả rút vào

Vậy là lũ quạ cũng đã cất tiếng báo cái chết của Duncan dưới bàn tay ta. Hỡi những tà thần trong suy nghĩ của loài người, hãy đến đây, hãy dẹp bỏ trong ta bản tính nữ nhi thường tình, và chuốc vào ta từ chân lên đến đầu sự tàn nhẫn, làm máu huyết ta ra lạnh lùng. Hãy bị kín lối vào lòng trắc ẩn, để không một sự hối tiếc hay thương xót nào lay chuyển mục đích của ta, hoặc xen vào những gì ta làm. Này những tà thần, hãy vào trong ngực ta đây, rút cạn sử ra mà thay vào đó bằng mật đắng, bởi các ngươi, trong hình hài vô định, vẫn luôn ngấm ngầm thúc đẩy những điều xấu xa. Hãy đến đây hỡi đêm đen sâu thẳm, và phủ lên mình ngươi làn khói tăm tối nhất của vực thẳm, để lưỡi dao ta đây sẽ không nhìn thấy vết thương nó gây ra, và trời cao cũng không thể nhìn qua bóng tối để mà thốt lên: “Dừng tay! Dừng tay!”

MACBETH xuất hiện

Lãnh chúa Glamis vĩ đại. Lãnh chúa Cawdor đáng kính. Chàng còn lớn lao hơn hai tước hiệu ấy, vì những điều sắp đến! Những lời lẽ của chàng đã đưa thiếp vào sự ngây ngất như lúc này đây, thiếp cảm thấy tương lai đã ở ngay trước mắt.

MACBETH: Phu nhân yêu dấu của ta. Duncan sẽ đến đây đêm nay.

Phu nhân: Và khi nào ông ta đi?

MACBETH: Ngài định là ngày mai.

Phu nhân: Ôi không đời nào. Hắn ta sẽ không còn thấy mặt trời ngày mai nữa!

Khuân mặt chàng, hỡi lãnh chúa của thiếp, trông như một cuốn sách mà người ta có thể đọc được những điều kỳ lạ.

CẢNH VI:

Trước phủ Macbeth

Thổi kèn và thắp đuốc

DUNCAN, MALCOLM, DONABAIL, BANQUO, LENNOX, MACDUFF, ROSS, AUGUS xuất hiện cùng đoàn tùy tùng

DUNCAN: Tòa phủ có địa thế thật đẹp. Cảnh tượng thoáng đãng và trong lành thật hợp với các giác quan của người cao quý như chúng ta.

BANQUO: Hãy nhìn loài nhạn chuyên cư trú nơi các lâu đài kia. Tổ ấm của chúng đã minh chứng rằng hơi thở thiên đường ngập tràn nơi đây. Không có ô cửa, gác tường, hay ngóc ngách nào mà lũ chim không treo giường dựng tổ. Theo như thần biết, nơi nào chúng hay lui tới, nơi đó khồng khí trong lành.

Phu nhân Macbeth xuất hiện

DUNCAN: Xem kìa, nữ gia chủ của chúng ta đây rồi! Sự yêu mến dành cho trẫm đôi lúc cũng thật phiền toái, nhưng trẫm cảm kích lòng yêu mến đó. Tiện đây trẫm cũng muốn nói, chúng ta hãy biết cầu Chúa ban ơn cho những kẻ làm ta phiền toái.

Phu nhân: Đây là vinh dự cho thần thiếp. Sự phiền toái có nhân đôi nhân ba đi nữa cũng quá nhỏ bé và chẳng là gì so với vinh dự được bệ hạ ghé thăm, là niềm vinh dự ngài ban mỗi ngày một nhiều thêm. Xin cho tiện thiếp được hầu hạ.

DUNCAN: Lãnh chúa xứ Cawdor đau? Ta đã cố bám theo hắn để hàn huyên trên đường. Nhưng hắn đi nhanh quá. Tình yêu của hắn bén chẳng kém gì đinh thúc ngựa, đã đưa hắn về đây trước bọn ta. Thưa phu nhân xinh đẹp cao quý, tối nay trẫm xin làm khách nhà nàng.

Phu nhân: Này tôi là tôi tớ của bệ hạ. Mọi thứ trong nhà thần thiếp nếu bệ hạ vui lòng đều sẽ được trả về bệ hạ.

DUNCAN: Đưa tay cho ta. Hãy dẫn ta gặp chủ nhà. Trẫm rất yêu mến hắn và sẽ còn ban ơn nhiều thêm. Xin mời phu nhân.

CẢNH VII

TRONG PHỦ MACBETH

Thổi kèn và đốt đuốc. Các gia nhân và hầu bàn bưng chén đĩa đảo ra sân khấu lo dọn tiệc rồi đi vào.

MACBETH xuất hiện

MACBETH: Nếu chuyện này kết thúc ổn thỏa thì ta nên ra tay cho nhanh. Nếu vụ mưu sát này êm xuôi không sinh biến động gì thì ta lấy mạng hắn một lần cho xong. Thế nhưng cõi đời này chỉ là một cái bờ cạn của thời gian, kiếp sau ta sẽ phải trả giá. Dù chẳng thế ta cũng sẽ bị phán xử ngay tại đời này. Vì khi ta làm đổ máu người thì rồi sẽ có kẻ học theo đó mà làm đổ máu ta. Đó là lẽ công bằng, ví như việc tự bỏ độc vào cốc rượu sẽ đưa môi mình. Ở đây có hai đạo lý. Thứ nhất, ta vừa là họ hàng vừa là bầy tôi của hắn, thế thì hành động này sẽ nặng tội gấp đôi. Thứ đến, trong vai trò chủ nhà, lẽ ra ta phải là người ngăn chặn vụ ám sát sau lưng này, lẽ đâu lại là kẻ nắm hung khí trong tay. Vả lại Duncan là người đức độ, lại là ông vua chính trực. Sự công chính đó của ông ta sẽ như những thiên thần thổi vang tiếng kèn mà tố cáo âm mưu ám sát này.

Và sự thương tiếc, như đứa trẻ trần truồng mới lọt lòng mẹ, kêu gào tha thiết, hoặc như những thiên thần bay tràn ngập không trung, sẽ thổi bùng lên sự tức giận trong mắt dân chúng. Nước mắt sẽ ngập tràn trong gió. Ta có gì làm động lực cho ý định của mình, ngoại trừ tham vọng, là thứ sẽ nhảy lên ngựa từ bên này và ngã nhào sang bên kia.

Phu nhân Macbeth xuất hiện

Sao em, tình hình thế nào

PHU NHÂN: Hắn ta ăn sắp xong đến nơi, sao chàng còn ở đây?

MACBETH: Hắn có cho gọi ta không?

PHU NHÂN: Lẽ nào lại không!

MACBETH: Chúng ta đừng đẩy chuyện này đi xa thêm nữa. Hắn ta vừa mới thi ân cho ta xong. Mà ta cũng đã hỏi ý kiến từ đủ các loại người. Ta nên cân nhắc cho kỹ lưỡng chứ đừng vội gạt phăng đi.

PHU NHÂN: Lẽ nào việc tơ tưởng mặc vương bào chỉ là một cơn say trong giấc mộng mị, để giờ đây khi tỉnh giấc thì chàng lại say xẩm mặt mày vì đã dám có suy nghĩ đó. Chàng yêu thiếp như thế sao.

Lẽ nào chàng không muốn là người nhất quán trong ước muốn và hành động. Lẽ nào cả đời chàng chỉ biết thèm muốn vương quyền nhưng lại sống như một tên hèn nhát trong sự thèm muốn ấy. Hãy nói “ta sẽ” thay vì “ta không dám”. Đừng như lũ mèo khốn khổ muốn ăn cá nhưng lại sợ ướt chân.

MACBETH: Ta xin nàng thôi đi. Ta dám làm bất cứ điều gì mà một người có thể làm. Nhưng những chuyện không đáng làm người thì xin miễn cho.

PHU NHÂN: Chàng là cái loài gì mà lại đi thất hứa với thiếp như vậy? Chàng là người thì hãy cứ làm đi. Chàng càng dám làm những điều này thì trong mắt thiếp chàng càng đáng mặt làm người. Cái gì mà thời gian với địa điểm không thích hợp! Chàng chỉ lý sự. Giờ cả hai điều ấy đều đủ cả mà chàng tính thối lui? Thiếp đã từng nuôi con và biết tình cảm dành cho đứa trẻ bú sữa của mình thắm thiết dường nào. Nhưng thiếp, trong khi trìu mến nhìn nó, sẽ sẵn sàng rút núm vút ra khỏi miệng nó và moi óc nó ra nếu như thiếp có trót hứa với chàng sẽ làm như vậy.

MACBETH: Lỡ chúng ta thất bại?

PHU NHÂN: Thất bại ư? Nếu chàng xốc lại lòng can đảm của mình thì đời nào lại thất bại. Khi Duncan say giấc, điều khó tránh khỏi do một ngày đường xa – còn hai tên cận vệ thiếp sẽ chuốc cho say bí tí, rồi ngủ lăn quay như chết. Khi đó thì có gì mà chúng ta không làm được với tên Duncan không người bảo vệ kia, và dễ dàng đổ vạ lên bọn cận vệ, chúng sẽ phải gánh tội thay chúng ta.

MACBETH: Khí phách và sự liều lĩnh nơi nàng sẽ chỉ sinh ra những nam tử. Nhưng dù chúng ta có dung kiếm của chúng ta làm hung khí và còn vấy máu lên người chúng nữa thì liệu có chắc mọi người sẽ tin là chúng làm không.

PHU NHÂN: Ai dám nghĩ khác một khi chúng ta đã tuyên bố chúng là hung thủ.

MACBETH: Ta sẵn sàng rồi đây, và sẽ hết sức mình cho âm mưu kinh khủng này. Nàng hãy ra ngoài tỏ vẻ thật duyên dàng. Chỉ có một khuân mặt dối trá mới che dấu được dối trá trong tim mình.

✥Mua trọn bộ bản dịch 5 hồi vở kịch này: 150.000
✥Mua combo bản dịch 9 bộ kịch nổi tiếng nhất của Shakespeare: 300.000đ (Hamlet, Romeo & Juliet, Macbeth, King Lear, Antony and Cleopatra, Julius Ceasar, Giấc Mộng Đêm Hè, Đêm Thứ Mười Hai, và Người Lái Buôn Thành Venice)
☎Call/zalo: 0968017897

Xem Hồi II

Đọc thêm:

Kịch Hamlet – Bản dịch tiếng Việt

Bài thơ Daffodils – bản dịch tiếng Việt

5/5 - (3 votes)

ĐỌC TIẾP

Lãnh đạo bị thổi phồng quá mức?

Các phong cách quản lý vẫn như năm 1700. Nhưng thế giới đang thay đổi nhanh chóng, và bộ máy quản lý cũng cần bắt kịp xu hướng

Trái Đất ngày càng dài ra bởi chúng ta

Ngày dài thêm, cực từ lệch hướng, tất cả là tại biến đổi khí hậu? Nghiên cứu mới đây đã chỉ ra những tác động đáng lo ngại của con

On the side of the angels

Nếu bạn tin một điều gì đó là đúng về mặt đạo đức, tin vào một lẽ phải, và bạn đấu tranh cho điều bạn tin. Khi đó, bạn on

Chính biến Huyền Vũ Môn

Trưa ngày 4.6 năm Vũ Đức thứ 9 (tức năm 626), Tần Vương Lý Thế Dân chỉ huy Trưởng Tôn Vô Kỵ; Uất Trì Kính Đức và 10 đại tướng

Phân biệt IELTS, TOEFL ibt và PTE khi có nhu cầu du học

Đối với các bạn định du học thì cần phải lấy được chứng chỉ tiếng Anh phù hợp, trong đó phổ biến nhất là IELTS, TOEFL ibt và PTE. Vậy

Tìm hiểu về những khác biệt giữa tiếng Anh và tiếng Pháp

Tiếng Anh và tiếng Pháp là hai ngôn ngữ rất gần gũi và được coi là có chung nguồn gốc. Tuy nhiên giữa chúng có nhiều khác biệt về từ

10 thành ngữ tiếng Anh từ động vật

Động vật rất gần gũi với con người, và đều mang một đặc điểm gì đó đặc biệt. Những đặc điểm ấy thường đi vào trong ngôn ngữ của con

Bàn về cửu đỉnh Trung Hoa và thuyết thiên mệnh

Cửu Đỉnh Trung Hoa là 9 cái đỉnh đúc thời nhà Thương để xiển dương vương nghiệp vua Hạ Vũ. Về sau nó trở thành biểu tượng của vương quyền.

Thoát khỏi “cạm bẫy đích đến” để thấy hạnh phúc

Mỗi lần ta đạt được mục tiêu, tưởng chừng hạnh phúc sẽ mãi bên ta, thì rào cản lại xuất hiện. Đó là cuộc rượt đuổi bất tận

Jack tar nghĩa là gì?

Chúng ta hay có những từ đặc biệt để gọi chung một đối tượng nào đó. Jack Tar là tên gọi chung của thủy thủ Anh, bắt nguồn từ những

Hố sâu cách biệt ở Mỹ

“Divided: The Perils of Our Growing Inequality – Cách biệt giàu nghèo: Những nguy cơ của tình trạng bất bình đẳng ngày càng tăng của chúng ta”.

Thế giới khủng khiếp của người tìm vàng giữa rừng Amazon

Trong thập niên 1980 ở Serra Pelada, bang Pará thuộc nước Brazil bắt đầu bùng lên “cơn sốt” tìm vàng. Người ta đục khoét cả một vùng núi non rộng