Trong bài viết hôm nay nhóm dịch thuật Lighway xin giới thiệu với các bạn bài thơ nổi tiếng Stopping by the Woods on a Snowy Evening với bản dịch tiếng Việt của Kim Lưu, trưởng nhóm. Bài thơ này đã được đưa vào chương trình giảng dạy văn học Anh của nhiều trường đại học.

Khung cảnh bài thơ gợi lên sự thê lương của một buổi rừng chiều rong ruổi trên lưng ngựa
Robert Lee Frost (26/3/1874 – 29/1/1963) là một nhà thơ Mỹ. Tác phẩm của ông ban đầu xuất bản tại Anh, sau đó mới tới Mỹ. Ông nổi tiếng là nhà thơ tả chân thực đời sống vùng quê và là bậc thầy sử dụng ngôn ngữ bình dân. Tác phẩm của ông thường lấy bối cảnh thôn quê tại New England đầu thế kỷ 20. Qua bối cảnh ấy ông khai thác các chủ đề xã hội và triết lý phức tạp. Là một trong những nhà thơ hiện thực nổi bật nhất của thế kỷ 20, Frost nhận được nhiều vinh dự ngay khi còn sống, được trao tới 4 giải Pulitzer cho mảng Thi ca. Ông trở thành một trong những danh nhân văn học đại chúng hiếm có của Mỹ. Ông được tặng thưởng Huân chương Vàng của Quốc hội năm 1960 vì sự nghiệp thi ca của mình.
Bài thơ Stopping by Woods on a Snowy Evening viết năm 1922 tại nhà riêng của ông ở Shaftsbury, Vermont. Tối đó ông dành cả đêm để biết một bài thơ dài tên là New Hamsphire và khi làm xong thì trời đã sáng. Ông nhìn thấy mặt trời đang nhô lên, và bất chợt nảy ra ý tưởng làm bài thơ này. Nhà thơ nói rằng bài thơ mới là về “một đêm tuyết rơi và một chú ngựa nhỏ. Tôi viết một mạch trong trí tưởng tưởng, không ngừng nghỉ.”
Dừng chân bên rừng đêm tuyết rơi
Dừng chân đứng lại ngập ngừng
Rừng hoang tuyết phủ trắng từng tàn cây
Ai người sở hữu chốn đây
Phải chăng vị ấy chung làng với ta
Ngựa gầy dạo bước lân la
Nhà xa mà nó lại dừng nơi đây
Ngày cuối năm, đêm phủ đầy
Bên thì rừng vắng, bên thì hồ băng
Chuông ngựa vẳng tiếng kêu vang
Hỏi tôi dừng bước bên đàng được không
Gió lộng thổi tuyết buông lơi
Nghe sao tê tái chơi vơi cõi lòng
Rừng đêm thăm thẳm long lanh
Nhưng tôi còn phải nhanh chân về nhà
Đường xa mấy dặm đường xa
Giấc xuân đang đợi ta mau lên đường.
Kim Lưu dịch
Stopping by Woods on a Snowy Evening
Whose woods these are I think I know.
His house is in the village, though;
He will not see me stopping here
To watch his woods fill up with snow.
My little horse must think it queer
To stop without a farmhouse near
Between the woods and frozen lake
The darkest evening of the year.
He gives his harness bells a shake
To ask if there is some mistake.
The only other sounds the sweep
Of easy wind and downy flake.
The woods are lovely, dark, and deep,
But I have promises to keep,
And miles to go before I sleep,
And miles to go before I sleep.
Robert Frost